Tuyển chọn lựa bài văn mẫu lớp 5 học kì 1 hay nhất

Bạn đang xem: Tuyển chọn lựa bài văn mẫu lớp 5 học kì 1 hay nhất tại Trường THPT Kiến Thụy Mục lục bài viết •    Đề bài: Tả một cơn mưa•    Đề bài: Tả …

Tuyển chọn lựa bài văn mẫu lớp 5 học kì 1 hay nhất
Bạn đang xem: Tuyển chọn lựa bài văn mẫu lớp 5 học kì 1 hay nhất tại Trường THPT Kiến Thụy

Mục lục bài viết

•    Đề bài: Tả một cơn mưa•    Đề bài: Tả ngôi trường của em•    Đề bài: Tả cảnh một buổi sáng (hoặc trưa, chiều) trong vường cây (hay trong công viên, trên phố phố).•    Đề bài: Tả ngôi nhà của em•    Đề bài: Tả một cảnh sông nước•    Đề bài: Tả trục đường thân thuộc từ nhà tới trường.•    Đề bài: Hãy tả ngôi trường thân yêu đã gắn bó với em trong nhiều năm qua•    Đề bài: Tả một người thân (ông, bà, cha, mẹ, anh, em,…) của em•    Đề bài: Viết một đoạn văn tả một người mà em thường gặp•    Đề bài: Tả một bạn nhỏ hoặc một em bé đang ở tuổi tập đi, tập nói.•    Đề bài: Tả một người lao động đang làm việc•    Đề bài: Tả người thân đang làm việc

Tuyển chọn lựa bài văn mẫu lớp 5 học kì 1 hay nhất, tả cảnh, tả người

Đề bài:  Tả một cơn mưa

Bài làm 1

Ông mặt trời tỏa nắng chói chang, làm không khí thật oi ả.Bỗng nhiên mây đen kéo tới, trời nổi giông làm cho lá rụng la tả, bụi bay mù mịt.Những đám mây lớn, nặng bao phủ cả bầu trời.Cơn gió lành lạnh thổi qua mang theo vài hạt mưa.Mưa mau dần. lẹt đẹt, xiên xẹo theo gió, hạt mưa rào rào bắn xuống lòng đường trắng xóa.Nước chảy lênh láng, chỉ ít phút đường bây giờ đã toàn là nước.Cành cây nghiêng ngả theo gió, cành to thì sà vào dây điện.Mọi người kéo nhau dạt vào hai bên đường người thì trú lại, người thì mặc áo tơi đi tiếp.Trên vỉa hè mỗi lúc một đông.Mọi người xúm xít vào với nhau để cho người khác trú.trục đường vẫn có những chiếc xe máy đi qua chắc là họ có bận việc gì thế mới không kịp ngừng xe để mặc áo tơi.Mưa mỗi lúc một to, những hạt mưa nhảy nhót trên mái nhà lộp độp, lộp độp.Tia chớp lóe sáng ngùng ngoằng trên bầu trời xám xịt.Tiếng sấm rèn vang khiến cho những em bé nép mình vào người mẹ.Trong nhà bỗng tối sầm lại, một cái mùi xa lạ tới khó tả.Con mèo nằm co ro trên giường, thỉnh thoảng meo meo nhìn trời mưa như sợ hãi.Mưa tới đột ngột và tạnh cũng bất thần.Mưa đang ồ ạt, thưa dần rồi tạnh hẳn.Sau cơn mưa trời lại sáng.Mặt trời ló ra những tia nắng rét mướt, nhè nhẹ xiên xuống mặt đường.Cỏ cây được tắm gội sạch sẽ.Những chiếc lá sạch bóng, xanh mát như người nào vừa chùi.Chim chóc từ đâu bay ra lại hót líu lo.Mọi người ồ ạt xuống lòng đường.Mưa đem lại nước và cái mát dịu cho cây cối, con vật và mọi người để xua đi cái nắng nóng oi ả.

Bài làm 2

Trời đang nắng gắt, không khí oi bức, ngột ngạt. Bỗng từ phía đông xuất hiện những đám mây đen, trời dần dần tối sầm lại.Những đám mây như sà thấp xuống, che kín cả bầu trời. Gió giật từng cơn. Lá cây rơi xuống lở tở và bị gió cuốn đi xa tít. Đôi nhánh cây khô gãy kêu răng rắc. Rồi rào… rào…Mưa đổ xuống xối xả.Muôn vàn hạt mưa thi nhau òa xuống, trong veo như thủy tinh, mát rượi. Mưa đổ xuống mái tôn, nghe ầm ầm như những chầu trống đội. Gió thổi càng lúc càng mạnh. Hàng cây bên đường bị gió thổi cho oằn xuống. Những chú chim vội vã bay về tổ ẩn trú. Những con chó chạy vội vào nhà. Mưa mỗi lúc một nặng hạt. Mặt đường như vắng hẳn bóng người, chỉ thấy loáng thoáng mấy chiếc xe tương đối phóng qua, nước bắn tung tóe. Bầu trời bị bao trùm bởi một bức màn nước trắng xóa. Hai bên lề đường, nước chảy thành dòng ào ào đổ xuống cống rãnh. Mặt đường sạch bóng, tưởng như vừa có người nào đó mới dọn xong.Mưa nhỏ dần rồi tạnh hẳn. Ánh nắng lại chiếu sáng rực rỡ. Cây cối rùng mình hắt những giọt nước còn đọng lại trên lá cành. Không gian thật thoáng đãng. Mọi người trở lại công việc của mình.Cơn mưa tới đã xua đi cái nắng ngột ngạt, khó chịu. Tất cả như khỏe ra, rạng rỡ, tươi vui hơn. Em thầm cảm ơn mưa đã đem tới cho vạn vật khoảnh khắc tươi mát, dễ chịu.

Bài làm 3

Một buổi chiều mùa hè, trời nóng như nung. Ngoài sân, mặt đất bốc tương đối lên hầm hập. Bỗng, bầu trời xám xịt lại. Những đám mây đen, trĩu nặng từ đâu ùn ùn kéo tới vây kín cả bầu trời làm cho khoảng không gian này như bị kéo thấp xuống. Gió giật từng hồi, mát lạnh. Bụi tung mù nịt trên phố. Lá cây rụng lở tở, bay xào xạc.lộp độp, lộp độp, mưa đã khởi đầu rơi, rồi trong chớp nhoáng, mưa đổ ào ào xuống đường. Cây cối nghiêng ngả, cành cây run lẩy bẩy. Sấm chớp đùng đoàng như muốn rạch ngang cả bầu trời khiến cho mấy em bé khóc toáng lên vì sợ hãi, ôm chặt vào lòng mẹ. Con mèo kêu “meo meo”, lông xù lên, trú dưới gầm ghế. Mọi người vội vàng vào bốt điện thoại, mái hiên của khu tập thể, hàng quán… để mặc áo tơi. Có giọt mưa xối thẳng xuống đường lộp độp, lộp độp, có giọt rơi trên mái tôn lộp độp, lộp độp, giọt lại vô tình đập vào áo tơi người đi đường lùng bùng, lùng bùng, giọt thì lại bay xiên xẹo rồi trườn vào vỉa hè một cách thật tinh nghịch. Ô tô, xe máy vẫn lao vun vút khiến cho nước mưa bắn tung tóe lên lề đường. Nước mưa chảy thành dòng xuống thân cây nâu sẫm, ướt nhẹp. Nước mưa rơi ngập đường, đỏ ngầu, ồ ồ thi nhau chảy xuống cống. Bầu trời trắng xóa trong biển mờ.Mưa nhỏ dần, nhỏ dần rồi tạnh hẳn. Bầu trời sáng ra. Ánh nắng mặt trời vàng óng hòa cùng bảy sắc cầu vồng, trông thật lung linh, huyền ảo. Hạt mưa còn đọng lại trên cánh hoa, lá trong veo như hạt ngọc. Cây cối khoác lên mình bộ áo mới màu lá mạ đầy sức sống. người nào đó nói: “Sau cơn mưa trời lại sáng”, quả đúng tương tự. Những mầm cây non như được tiếp sức mạnh đứng hiên ngang, vươn mình trên bầu trời xanh.

Đề bài:  Tả ngôi trường của em

Bài làm 1

Đã năm năm qua, em được vui chơi và học tập ở một ngôi trường thật thân yêu và đầy ắp kỷ niệm. Đó là trường Tiểu học Song Ngữ Vũng Tàu.Nhìn từ xa, ngôi trường cong cong như hình chữ U. Bước qua cánh cổng màu xám khổng lồ, ngôi trường hiện ra với biết bao hình ảnh đẹp. Giữa sân, lá cờ đỏ sao vàng bay phơi phới, chào đón những em học sinh. bác bỏ phượng vĩ , bác bỏ bang vây vẫy như muốn gọi chúng em cùng vui chơi. Sân trường được lát gạch màu xanh ngọc bích, xen kẽ là những viên gạch vàng trông thật đẹp mắt. Trường Song ngữ gồm 28 lớp học. mỗi lớp đều được trang bị rất đó đủ tiện nghi và sạch sẽ. Bàn ghế ngay ngắn, nhờ bàn tay khéo léo của bác bỏ thợ mộc làm rất hài hòa. Đặc biệt hai bên là hai dòng chữ “ Dạy tốt. Học tốt” thật lớn. Ngoài hiên, những chậu hoa rực rỡ đang khoe sắc, ngát hương. Ngoài những lớp học còn có phòng thư viện, phòng đàn, phòng vi tính …. nữa. Nơi đây còn có phòng ăn sáng, trưa, chiều, chúng em lại được thưởng thức những món ăn vừa ngon vừa bổ.Bước qua lối đi nhỏ với nhiều rặng cây xanh um và thảm cỏ mềm mại như nhung tới khu vực hồ bơi hình cây đàn thật rễ thương. Lũ học trò chúng em được tắm mình trong làn nước mát rượi, thả phanh bơi lội vui chơi sau những giờ học căng thẳng. Cạnh hồ bơi là sân bóng đá mini là nơi diễn ra những trận giao hữu bóng đá sôi nổi hào hứng nhưng cũng không kém phần kịch tính.Giờ đây, em sắp phải xa rời ngôi trường thân yêu rồi nhưng em sẽ khắc ghi mãi trong tim lời cô giảng, và tự hứa sẽ quyết tâm học thật tốt để xứng đáng là học sinh trường Song Ngữ đã gắn bó với em nhiều năm qua. Ôi em yêu quá trường em – Song Ngữ Vũng Tàu.

Bài làm 2

Ngôi trường gắn bó với những kỉ niệm tuổi thơ của chúng em đó là ngôi trường được mang tên: Trường Tiếu học Song Ngữ Vũng Tàu.Nhìn từ xa, quang cảnh trường hiện lên như một khu vườn cổ tích đầy màu sắc, chứa bao điều lý thú. Cánh cổng trường như một người lính canh gác khoác trên mình chiếc áo màu xám, tay giơ cao tấm bảng: Trường Tiểu học Song ngữ Vũng Tàu”, như để khoe với mọi người tớ là người nào. Qua cánh cổng trường, bước vào là khoảng sân rộng được lát gạch màu xanh pha cam làm sân như rộng thêm ra. Sừng sững giữa sân trường là cột cờ cao vời vợi, lá cờ đỏ sao vàng tung bay trước gió như muốn nhắc nhở chúng em bao điều. Hàng tuần, chúng em được dự lễ chào cờ trên khoảng sân này. Những cây bàng, cây phượng tỏa bóng mát như những chiếc dù khổng lồ che cho chúng em khỏi nắng. Trường em có bốn tầng với mái ngói đỏ tươi, tầng một dành cho những em nhỏ lớp 1, 2 tầng cao hơn dành cho lớp lớn, mỗi phòng học có bàn ghế kê tử tế với bảnh đen xinh xẻo, lớp nào cũng được trang bị hê thống camera, ti-vi và đầu máy để phục vụ việc học tập của chúng em. Thật tuyệt khi bước vào lớp 5/3 của chúng em. Không gian thật đẹp và thân thiện, đó chính là ngôi trường rét mướt của chúng em.Trường em có rất nhiều phòng năng khiếu đặc biệt là hồ bơi hình cây đàn đã cho chúng em những giây phút thật thú vị. Trên sân bóng mi – ni đây là nơi đã diễn ra những trận đấu gay go, quyết liệt giữa những tuyển thủ tí hon của những lớp.Em yêu quý và tự hào về ngôi trường của em. Em sẽ luôn thực hiện tốt nội quy của nhà trường để góp phần nhỏ bé vào việc giữ gìn trường lớp luôn sạch đẹp

Bài làm 3

thấm thoắt đã hơn bốn niên học trôi qua dưới mái trường thân yêu, vậy mà giờ đây những kỉ niệm buồn vui của năm tháng học trò cũng sắp trôi đi. Ngôi trường vẫn tồn tại, vẫn lặng lẽ dõi theo từng lũ học trò chúng em học hành, nô giỡn và cùng em bước đi trên trục đường học tập .Nhìn từ xa, ngôi trường như được khoác lên mình một chiếc áo màu màu vàng nhạt nhưng khi ánh nắng chiếu xuống làm cho chiếc áo ấy trở nên rực rỡ hơn. Mái tôn màu cam hòa lẫn với màu sơn hồng đậm của những bức tường tạo nên một phong cảnh đầy màu sắc. Khi tới sắp, chúng ta sẽ bắt gặp ngay dòng chữ : “Trường tiểu học Nguyễn Văn Hưởng” được làm bằng hoa cương. Dù đã nhiều năm trôi qua, hứng chịu biết bao trận mưa rào , bao cái nắng nóng chói chang, vậy mà ngôi trường chẳng thay đổi là bao. Chiếc cổng sắt màu xám lúc nào cũng dang tay, mở rộng như vòng tay của một người mẹ lúc nào cũng sẵn sàng đón chào những đứa con thân yêu vào trường. Đối với em, ngôi trường này không nguy nga và tráng lệ như một tòa lâu đài mà chỉ đơn sơ nhưng vẫn giữ đầy nét trang nghiêm và thân thiện lạ thường. Sân trường được lát bằng đan, những bạn có biết, nơi đây chúng mình có thể chạy thỏa thích mà không sợ trượt chân đó. Hai hàng cây xanh xoè tán rộng, làm bóng râm cho những bạn học sinh đứng chờ bố mẹ. Những chú chim từ phương nào bay tới đậu trên những cành cây hót líu lo chờ nắng sớm sớm mai của ông mặt trời. Hàng ghế đá xếp dài sắp những lớp học dể chúng em ngồi tâm sự với nhau sau mỗi tiết học căng thẳng , mỏi mệt . Sân trường còn là nơi những bạn học sinh và thầy cô sinh hoạt với nhau trong lễ chào cờ. Dãy hành lang xây dựng giống hình chữ U. Dọc những dãy hành lang, những lớp học được trang trí những hình ảnh ngộ nghĩnh và dễ thương. những tủ sách di động được thầy Hiệu trưởng đặt để những em được đọc những quyển truyện rất hay và hấp dẫn. Mỗi phòng học được trang trí đẹp với nhiều sáng tạo và mang ý tưởng riêng của mỗi lớp. Lớp thì treo những chậu cây lửng lơ trên cửa sổ , lớp thì trang trí những bông hoa và những hình dáng con cá trên bức tường tạo nên một bức tranh sác màu rực rỡ làm cho ngôi trường thân thuộc tới lạ kì.Em yêu ngôi trường này lắm . Mỗi ngày tới trường là một niềm vui. Những kỉ niệm, những khoảnh khắc đáng nhớ về ngôi trường về bạn bè, thầy cô không bao giờ em quên. Rồi một ngày em sẽ phải tới một ngôi mái trường mới nhưng ngôi trường Nguyễn Văn Hưởng vẫn không phai nhòa trong tâm trí em.

Đề bài:  Tả cảnh một buổi sáng (hoặc trưa, chiều) trong vường cây (hay trong công viên, trên phố phố).

Bài làm 1

Khi binh minh mới rạng thì cũng là lúc màn đêm đi qua, để lại cho cảnh vật một vẻ yên tĩnh lạ thườngÁnh sáng mới chỉ mập mờ, huyền ảo. Trên cành cây, trong vòm lá, những giọt sương sớm đọng lại, long lanh chẳng khác gì những hạt ngọc tria trong suốt, đẹp tới lạ thường. Ngoài đường, chốc chốc lại có vài chiếc xe phóng vèo qua, bụi bay tứ tung. Thi thoảng, lại có những làn gió nhẹ thổi qua làm vô vàn chiếc lá lung lay khiến chúng đan vào nhau, phát ra hàng nghìn thứ âm thanh kì lạ, nghe vui cả hai tai. Ông em đã dạy từ khi nào mà em không biết. Ông tập thể dục trong làn không khí mát mẻ, bầu trời cao và rộng mênh mông.Ngoài vườn, vài chú chim hót líu lo, hay như một ca sĩ nhiều năm kinh nghiệm. Bây giờ, những tia nắng nhảy nhót trên cành cây, áng sáng đã lan tỏa khýăp nơi, trong mọi ngõ ngóc, trên lòng đường. xe pháo đi lại như mắc cửi trên phố phường.Một ngày mới đã khởi đầu, tiếng chim hót như một báo hiệu một ngày vui vẻ và tràn đầy hạnh phúc.

Bài làm 2

Sáng chủ nhật tuần trước bố mẹ cho em đi chơi công viên ngoài bãi trước. Ở đó em khám phá được biết bao điều thật thú vị.Sáng sớm công viên còn rất yên tĩnh. Không khí thật trong sạch mát mẻ. Bao trùm cả công viên là màu xanh thật dễ chịu. Trên bầu trời, thỉnh thoảng điểm những đám mây xốp trôi bồng bềnh. Gió nhè nhẹ thổi nhưng cũng đủ để những cành phải rung lên nhè nhẹ. Trên những bãi cỏ xanh mượt, những giọt sương còn đọng lại long lanh trong nắng sớm. Những bồn hoa khởi đầu tỉnh dậy vươn mình uống những giọt sương mai, sẵn sàng khoe sắc. Xa xa, sắp giáp biển, hàng dừa tự hào xòe những đám lá đón làn gió biển mát rượi. Phía đằng đông, một vệt hồng rạng lên góc chân trời, vệt ấy cứ lớn dần cho tới khi dải thành một đường hồng thắm. Sóng biển nhấp nhánh những giải màu hồng. Rồi như trong phép lạ, một quả cầu lửa tròn, to và đỏ nhô lên khỏi biển, oai vệ tỏa sáng khắp công viên.Cả công viên như bừng tỉnh dậy. Mọi người khởi đầu đổ vào rất đông. Người lớn, trẻ em, cụ già hay thanh niên đều siêng năng tập dượt. Trên một khoảng đất rộng, những cô, những chú đang tập múa kiếm. Ở chỗ khác, những anh thanh niên đang tâp Thái Cực Quyền với những động tác dẻo dai, khỏe mạnh. Phía bên kia, những cụ già đang tập sinh dưỡng. Nhiều nhất là những người đi bộ quanh công viên.Mặt trời dần lên cao, công viên ngập tràn trong nắng sớm. Những chú chim khởi đầu chứa tiếng hót líu lo để đón chào một ngày mới. Mọi người dần ra về trả lại sự yên tĩnh trong công viên.Được ngắm công viên vào buổi sáng thật sảng khoái. Công viên thật có ích, vừa tô điểm cho thành phố, vừa là nơi cho mọi người rèn luyện thân thể và ngơi nghỉ.

Bài làm 3

Vào một buổi sáng chủ nhật, ba cho em và em trai đi chơi công viên. quang cảnh buổi sáng ở đây thật là đẹp.Bầu trời cao vút, trong xanh như một chiếc màn khổng lồ bao bọc khắp thế gian, được trang trí bởi nhứng đám mây trắng, xốp trôi bồng bềnh như một đàn cừu non đang gặm cỏ. Nắng lên, vạn vật như bừng tỉnh, những chú chim khởi đầu chứa tiếng hót trong trẻo, líu lo tạo nên bản giao hưởng “Chào đón ngày mới khởi đầu”.Những luống hoa Mào Gà, Cúc, Thược Dược…thi nhau khoe áo mới, những chiếc áo rực rỡ sắc màu, hẵng còn đọng đầy sương làm mê hoặc lũ ong bướm dập dờn tới lui. Hai bên đường đi là những tán lá cây xanh mát đang rì rào nói chuyện với nhau trong làn gió sớm. Ông mặt trời tươi cười rạng rỡ, không còn cảm giác uể oải sau một đêm dài ngủ say, ông thả vài tia nắng non tinh nghịch chạy đuổi nhau trên trên những bãi cỏ xanh quanh chiếc hồ lớn ở giữa công viên. Những tia nắng sớm của ông chiếu xuống mặt hồ trong veo, phản chiếu thành vô số những đốm tròn nhấp nhánh như những đồng tiền nong. Trong làn gió nhè nhẹ của buổi sớm mai, mặt hồ lăn tăn những con sóng nhỏ nhìn như nước đang rung rinh làm cho bóng cây, ghế đá…in trên mặt nước cũng như rung rinh theo.Đằng xa những bà, những cô đang cùng tập luyện bài múa quạt tập thể, những cánh quạt lên, xuống trông như những cánh bướm dập dờn bay. Còn những ông, những chú đang tập Thái cực quyền với những dộng tác dẻo dai, khỏe mạnh. Em và em trai cùng những bạn nhỏ khác cùng chạy quanh hồ, thi nhảy dây, rồi cùng chơi bập bênh, xích đu và chơi cầu trượt, trò mà em trai em rất thích. Khi nắng lên cao, sau những hoạt dộng thể thao, thư giãn chúng em theo chân ba cùng những bà, những ông ra về.Đi công viên vào sáng sớm thật thích, được ngắm cảnh đẹp, được hít thở không khí trong sạch và thao hồ chạy nhảy, đùa vui. Em rất thích công viên và mong vào mỗi buổi sáng ngày nghỉ sẽ được ba cho tới đây

Đề bài:  Tả ngôi nhà của em

Bài làm 1

Cả nhà em người nào cũng vậy, cứ hết giờ làm việc, đi học là nhanh nhanh chóng chóng về quây quần trong ngôi nhà thân yêu của mình.Ngôi nhà của em chỉ là ngôi nhà cấp 4 rộng 60 m2, bà em bảo thế.Nó nằm trong một ngõ nhỏ trên phố Đội Cấn.nếu như đứng đầu ngõ mà nhìn thì chẳng thấy nó đâu vì bị những ngôi nhà cao tầng che khuất.Đi tới sắp nơi thìo trông thấy nó thật bé nhỏ giữa những toà nhà lộng lẫy.Để vào nhà phải qua một chiếc cửa sắt và một mảnh vườn nhỏ bà em trồng đủ thứ hoa và một số cây làm gia vị.Ngôi nhà được chia làm ba buồng nhỏ và một phòng làm thuê trình phụ.Vào cửa là thấy ngay phòng tiếp khách không rộng lắm nhưng sạch sẽ và gọn ghẽ.Ở đây chỉ kê một bộ bàn ghế sa lông mà ông em đã mua từ lâu nhưng tới nay vẫn sử dụng tốt và bóng nhoáng vì bà em lau chùi thường xuyên.Trên bàn luôn có một lọ hoa đủ màu sắc, bà hái ở vườn vào cắm càng làm cho ngôi nhà thêm đẹp.Sát tường là một cái tủ để tivi, gia đình em xem sau một ngày lao động mỏi mệt.Tường được lăn bằng sơn màu hồng nhạt tạo cho em cảm giác rét mướt mỗi khi về tới nhà.Đi thẳng vào là phòng của bà em.Trong phòng, đồ đoàn cũng giản dị như tính tình bà em vậy.Một chiếc giường tư nhân bà mua từ rất lâu rồi nhưng lúc nào cũng sạch sẽ, bên trên trải một chiếc chiếu cói hoa, cạnh giường là một chiếc tủ nhỏ bà để quần áo.Bên trên tủ là chiếc đèn ngủ có độ sáng khác nhau.Bố em định thay đén khác cho bà nhưng bà bảo đó là kỷ niệm của ông em tặng bà nhân ngày sinh nhật.Sau năm đó ông em mất.Rẽ sang phải là phòng của bố mẹ em và em thì rộng hơn phòng của bà.đồ đoàn cũng giản dị thôi.Một chiếc giường đôi, một chiếc giường tư nhân và một chiếc bàn học của em.Trên tường có treo ảnh chung của gia đình em lúc ông em còn sống và một ảnh cưới của bố mẹ em.Điều mà em tự hào là người nào vào nhà cũng khen nhà tuy nhỏ nhưng sắp xếp gọn ghẽ, sạch sẽ và hợp lý.Ngôi nhà êm ấm của gia đình em chỉ có vậy, không phải lâu đài, biệt thự và đồ đoàn sang trọng mà chỉ bình dị thế thôi.Nhưng em yêu ngôi nhà êm đềm này lắm.Mỗi lần đi học về em lại chứa tiếng gọi “Bà ơi!Mẹ ơi!Con đã về ạ!”.

Bài làm 2

Đi học về là em chạy nhanh trên trục đường thân thuộc mang tên Chu Văn An để về nhà. Kia rồi, ngôi nhà thân thuộc nằm trên phố Lê Lợi đã dần hiện ra trước mắt em. Nơi này đã gắn bó với em từ khi còn bé tí mà tới bây giờ đã trở thành một cô bé phổng phao, hoạt bát thế này.Ba em xây ngôi nhà này cũng được sáu, bảy năm nay rồi, nhưng trông vẫn còn hấp dẫn. Cánh cổng sắt khoác trên mình chiếc áo măng tô màu xanh sẫm. Từ cổng sắt vào, lối đi rải sỏi trắng, rộng độ hai mét, hai bên trồng cỏ tóc tiên xanh um. Trên bậc tam cấp bước lên nhà là hai cây mai chiếu thuỷ trồng trong hai cái chậu lớn màu nâu, đắp nổi hình rồng, phượng.Ngôi nhà của em được xây làm bốn tầng. Tầng một là nhà bếp và phòng tiếp khách. phòng tiếp khách được mẹ em trang trí rất đơn sơ và giản dị. Bộ ghế sa-lông màu mận chín kê quanh chiếc bàn tròn bằng gỗ cẩm lai, bên trên đặt một tấm kính trong suốt. Chiếc tủ buýt-phê được kê ở giữa phòng, bên trong là những bộ ấm chén và lọ hoa những kiểu, cả chú gấu nhồi bông và cô búp-bê tóc vàng cũng được bày trong đó. Mẹ em đặt một bình hồng nhung lên chiếc bàn làm việc của bố em. Chiếc đồng hồ quả lắc mỗi giờ lại buông một hồi chuông ngân nga, thánh thót. Trên tường, bức tranh sơn mài vẽ phong cảnh quê hương được đặt trọng thể trong khung lớn. ở dưới tủ sách là hai chiếc loa ngồi hai bên như muốn át giọng nói của bác bỏ ti-vi ngồi chĩnh chện ở giữa. Bên ngoài phòng tiếp khách là nhà bếp với bộ bàn ghế bằng gỗ pơ-mu được kê ngay ngắn. Chiếc tủ bếp xinh xinh xếp đầy bát đĩa vẫn ngồi yên ttrên giá. Xoong, nồi, dao thớt đều được xếp ngăn nắp trong tủ dưới. Những bữa cơm thân tình của gia đình em diễn ra đều đều ở đây. Phòng của em ở trên tầng ba còn phòng của ba mẹ em thì ở tầng hai. Mỗi phòng đều được trang trí khác nhau với đủ chăn, ga, gối, đệm. Chiếc bàn học của em được kê ngay sát cửa sổ. Mỗi buổi sáng, ánh nắng chan hoà, hắt qua cửa sổ giúp em học bài. Trên bàn, bác bỏ đồng hồ Liên Xô luôn mồm kêu “tích tắc”. Em còn dán thời khoá biểu, thời khóa biểu và những khẩu hiệu khác lên tường như: “ Chưa làm bài xong chưa đi ngủ, chưa làm bài đủ chưa đi chơi”. “Học tốt-chăm ngoan”. Xung quanh, em trang trí bằng những sản phẩm lao động kĩ thuật mà cô đã dạy ở trên lớp. Ngước mắt lên trần, em gặp ngay bác bỏ bóng đèn, bác bỏ đang hì hục làm thuê việc của mình là thắp sáng ngôi nhà này. Nhìn ra cửa sổ, em thấy nào là mùi hoa xoan tím tím thơm phảng phất, mùi khế ngọt thơm nồng, mùi của những bông hoa cúc đang độ lớn.Em yêu quý biết bao ngôi nhà này vì nơi đây em đã sinh ra và lớn lên. Nó đã gắn bó với em như máu thịt, cùng em chia sẻ nỗi buồn, niềm vui. Em đang được sống giữa mái ấm của gia đình mình. được sống trong vòng tay yêu thương của ông bà, cha mẹ

Bài làm 3

Ngôi nhà thân yêu của em nằm trong một khu tập thể hai tầng của Học viện Quân y 103.Ngôi nhà của em là một căn hộ nhỏ khép kín như nhiều căn hộ khác trong khu tập thể. Em nghe ông bà kể lại rằng ngôi nhà này ông bà được cơ quan cấp cho từ vài chục năm nay rồi. Căn hộ nằm ở tầng một nên rất thoáng đãng và tiện dụng cho sinh hoạt. Nhìn từ bên ngoài, sau cánh cổng sắt màu nâu là một khoảng sân xi-măng với dăm chậu cây cảnh bé xinh. Nhà em tuy nhỏ nhưng cũng được chia thành nhiều phòng: phòng bếp, phòng tắm, phong riêng của ông bà, phòng gia đình em và phòng ăn. Toàn bộ ngôi nhà được sơn màu kem. Bên phải sân là phòng tiếp khách kiêm phòng ngủ của bố mẹ và em. Khi mới bước vào, ta sẽ thấy ngay bộ bàn ghế gỗ giản dị màu cánh gián và chiếc tủ ti vi. Ngay cạnh ti vi luôn có một bình hoa tươi do chính tay mẹ em cắm. sắp đó là bàn học của hai anh em. Ngăn giữa phòng là một tấm rèm vải gấm máu vàng che khuất giường ngủ và tủ quần áo. không những thế là phòng riêng của ông bà em. Trong phòng ngoài một chiếc giường ngủ bằng gỗ xoan đào còn có một chiếc tủ gỗ lim đen bóng mà ông bà em rất quý. Trên tường treo rất nhiều huân huy chương, giấy khen và huy hiệu 50 năm tuổi Đảng của ông. Phòng tắm là nơi em rất thích vì vào mùa hè, sau khi đi học về, nhất là những ngày nóng, em lại được tắm trong bồn nước mát. Phòng bếp xinh xẻo tạo điều kiện cho mẹ em chế biến những bữa cơm tuyệt vời cho cả nhà. Phòng ăn nối liền với phòng bếp, là nơi cả nhà quây quần bên bữa cơm bên bộ bàn ghế màu nâu vàng. Mỗi căn phòng đều có cửa sổ to nên nhà rất mát mẻ. Nhờ có bàn tay của bà và mẹ em mà cả nhà lúc nào cũng sạch sẽ và ngăn nắp. Cả ba thế hệ nhà em đều rất quý trọng những giây phút quây quần bên nhau trong bữa cơm gia đình đầm ấm, cùng xem ti vi, cùng đón giao thừa mỗi năm mới…ở ngôi nhà rét mướt này.Em rất yêu quý ngôi nhà của em. ngày mai, dù có đi đâu xa em sẽ mãi không bao giờ quên ngôi nhà đã gắn bó với em. Nơi bố mẹ đã nuôi nấng em lớn khôn và cho em rất nhiều ki ức đẹp đẽ về gia đình.

Đề bài:  Tả một cảnh sông nước

Bài làm 1

“Quê hương người nào cũng có một dòng sông bên nhà. Con sông quê gắn bó với tuổi thơ đời tôi… ” . Đó là lời một bài hát rất hay. đúng vậy quê hương em cũng có một dòng sông hiền hoà và thơ mộng. Mỗi khi nhắc tới con sông quê hương, lòng em lại xốn xang một tình yêu quê hương tha thiết.Con sông như một dải lụa trắng mềm mại vắt qua cánh đồng xanh mướt lúa khoai rồi chảy qua làng em. Dòng sông như lặng đi trước vẻ đẹp của xóm làng. nó trầm ngâm phản chiếu những hàng tre đổ bóng mát rượi xuống đôi bờ.Những buổi trưa hè nắng đổ xuống mặt sông lấp loá. Dòng sông lúc đó như một tấm gương dài phẳng lặng soi bóng mây trời. Trên mặt sông, một vài chiếc thuyền lá tre tí hon bồng bềnh trôi đi mãi theo dòng nước trong xanh. Thỉnh thoảng lại có một chú chim thầy tướng lông xanh biếc hay một chú cò trắng như vôi đậu trên cành tre, mắt lim dim ngắm bóng mình dưới nước. Có những trưa, lũ trẻ chúng tôi rủ nhau ra sông tắm. Chúng tôi bơi lội, quẫy tòm tõm làm nước bắn vung vít khiến lũ chim cũng phải thảng thốt giật thột, vỗ cánh bay đi.Sông như người mẹ hiền ôm ấp, vuốt ve những đứa trẻ chúng tôi. Sông còn như người bạn tâm tình của tôi. Mỗi buổi chiều khi hoàng hôn buông xuống mặt sông lại nhuốm màu hồng rực. Đây đó, dưới lòng sông lại vọng lên tiếng gõ lanh canh của bác bỏ thuyền chài đánh cá làm rộn ràng cả một khúc sông.Buổi tối, khi ông trăng tròn vắt ngang qua ngọn tre,soi bóng xuống mặt sông nhấp nhánh. Mặt sông lại lung linh như được dát vàng, dát bạc.Thật là đẹp!Con sông quê hương từ bao đời nay gắn bó với mỗi người dân quê em. Sông mang dòng nước ngọt lành làm xanh mát những ruộng lúa, hàng cây và làm cho quê hương em thêm giàu đẹp. Em mong ước con sông quê em vẫn mãi giữ được vẻ đẹp như ngày nào. Để sau này, khi em lớn lên, hình ảnh con sông quê yêu dấu, đẹp đẽ còn in mãi trong tâm trí em.

Bài làm 2

Tuổi thơ của em gắn liền với những cảnh đẹp của quê hương. Đó là những cánh đồng lúa thẳng cánh cò bay hay trục đường thân thuộc in dấu chân quen…. nhưng sắp gũi và thân thiết nhất vẫn là dòng sông nhỏ đầy ắp tiếng cười của bọn trẻ chúng em mỗi buổi chiều hè.Con sông là một nhánh của sông Hồng. Nó chảy qua bao nhiêu xóm làng, qua những cánh đồng xanh mướt lúa khoai rồi chảy qua làng em. Con sông như lặng đi trước vẻ đẹp của xóm làng. Nó trầm ngâm phản chiếu những hàng tre đỏ bóng mát rượi xuống đôi bờ.Buổi sáng dòng sông như một dải lụa đào thướt tha. Trưa về, nắng đổ xuống làm mặt sông nhấp nhoáng một màu nắng chói chang. Trên những cành tre bên bờ, một gã chim thầy tướng lông xanh biếc hay một một chú cò lông trắng như vôi đang lim dim ngắm bóng mình dưới nước. Chiều chiều, bọn trẻ chúng em rủ nhau ra sông tắm. Chúng em đùa nghịch vẫy vùng làm nước bắn vung vít. Phía cuối sông vọng lên tiếng gõ lanh canh của bác bỏ thuyền chài đánh cá làm rộn ràng cả khúc sông. Buổi tối, ông trăng tròn vành vạnh nhô lên khỏi rặng tre in bóng xuống mặt sông thì dòng sông trở thành một đường trăng lung linh dát vàng. Mỗi khi học bài xong, em và những bạn rủ nhau ra bờ sông hóng mát. Ngồi trên bờ sông ngắm cảnh và hưởng những làn gió mát rượi từ sông đưa lên, lòng em thảnh thơi, sảng khoái tới vô cùng.Em yêu dòng sông như yêu người mẹ hiền. Sau này dù thời gian có làm phai mờ những kỉ niệm thời thơ ấu nhưng hình ảnh dòng sông quê hương mãi mãi in sâu trong tâm trí em.

Đề bài:  Tả trục đường thân thuộc từ nhà tới trường.

Bài làm 1

Quê hương em có rất nhiều cảnh đẹp nhưng cảnh đẹp gắn bó với em nhất vẫn là trục đường thân thuộc đã in dấu chân em mỗi buổi tới trường.Ra khỏi ngõ nhà em là gặp ngay trục đường làng thân thuộc . trục đường xuyên qua làng được lát gạch phẳng lì, bao năm nay đã quen bước chân em tới trường. Ngay cạnh trục đường ở đầu làng một cây gạo đã khá già, sừng sững đứng bên vệ đường. Cứ mỗi mùa xuân tới, cây gạo lại trổ hoa đỏ rực cả góc trời . Mỗi ngày em từ trường trở về nhà, cây gạo già như cây tiêu chỉ đường cho em.Sáng sáng, khi ông mặt trời từ từ nhô lên khỏi rặng tre, trục đường làng lại sáng bừng lên và sôi động bước chân. Hình như tất cả lũ học trò trong xóm em đều đổ ra đường. Chúng em đi thành từng nhóm, tiếng nói cười vui vẻ làm trục đường càng thêm sôi động.Hai bên đường, những hàng cây nối đuôi nhau san sát, toả bóng mát rợp cả trục đường. Những ngôi nhà mái ngói đỏ tươi, thấp thoáng sau những hàng cây xanh tốt.Đi hết trục đường làng là tới trục đường liên thôn của xã. trục đường này được rải đá răm, chạy xuyên qua cánh đồng lúa quê em . Mỗi buổi sáng đi trên trục đường này, em lại được tận hưởng mùi hương lúa ngọt ngào cùng với làn gió mát rượi từ cánh đồng đưa lên.Xa xa phía cuối trục đường, em đã trông thấy ngôi trường lợp mái ngói đỏ tươi, thấp thoáng sau tán lá xanh của những cây sà cừ. Tiếng trống trường đã vang lên. Em vội vã rảo bước nhanh cho kịp giờ học, trong lòng cảm thấy vui vui.Đã từ lâu, trục đường trở nên thân thiết với em. Em rất yêu quý trục đường và coi nó như người bạn thân. Sau này lớn lên dù đi đâu xa, em vẫn luôn nhớ tới hìmh ảnh trục đường thân quen đã gắn bó với em suốt quãng đời học sinh.

Bài làm 2

Quê hương em có rất nhiều cảnh đẹp. Đó là con sông hiền hoà, cánh đồng thẳng cánh cò bay… nhưng thân thuộc với em nhất có nhẽ là trục đường thân thuộc từ nhà tới trường.trục đường tới trường là một trục đường nhỏ được rải đá răm thẳng tắp. Hai bên đường là hai hàng cây xanh mát. Buổi sáng trục đường rộn ràng hẳn lên. Hình như tất cả lũ trẻ trong xóm em đều có mặt trên phố. Chúng chia thành những nhóm nhỏ tung tăng tới trường. Tiếng nói chuyện ríu rít xen lẫn tiếng cười vui vẻ làm trục đường thêm rộn ràng, tươi vui.Buổi trưa đường lạnh lùng ít được hỏi han. Lúc ấy, trục đường yên lặng như chìm trong giấc ngủ. Hai hàng cây đứng quạt cho trục đường càng thêm yên giấc. Trên cành, mấy chú chim sâu đang chuyền cành để bắt những gã sâu phá hoại cây, làm cho hàng cây thêm tươi tốt. Những tia nắng lí tí rải xuống mặt đường trông như dát bạc. Những mái nhà nằm thấp thoáng dưới bóng cây thưa. Từ mái nhà nào vọng ra tiếng ru em trầm bổng .Tiếng võng đưa kẽo kẹt giữa buổi trưa hè làm cho trục đường làng càng thêm vẻ yên tĩnh lạ thường. Những đoạn đường bằng phẳng, mấp mô, khấp khểnh em đều thuộc như lòng bàn tay. Chẳng có ngày nào lũ trẻ chúng em không đặt bàn chân nhỏ bé của mình lên trục đường thân thuộc ấy. Bởi vậy mà trục đường trở thành một người bạn thân thiết với em.trục đường tới trường đã khắc sâu vào trong trong tâm trí em. Mỗi buổi tới trường, trục đường đã để lại trong em bao kỉ niệm đẹp đẽ của tuổi học trò. Mai ngày lớn lên em cũng không thể quên hình ảnh trục đường thân yêu.

Bài làm 3

” Quê hương ” hai tiếng ấy nghe mà sắp gũi thân yêu làm sao? Tuổi thơ người nào cũng có những kỉ niệm đẹp để mà nhớ, mà yêu ở quê hương. tuổi thơ của em gắn bó với cánh đồng thẳng cánh cò bay, dòng sông nước chảy hiền hoà, … nhưng gắn bó với em nhất vẫn là trục đường từ nhà tới trường . Với em, trục đường này có biết bao kỉ niệm.Đó là trục đường rải đá răm như bao trục đường khác. Tuy không rộng lắm, lại mấp mô, lồi lõm nhưng đường cũng đủ cho một chiếc xe tải chạy qua. Mỗi khi đặt chân lên trục đường lòng em lại cảm thấy bổi hổi. Đầu làng, cây gạo đứng giương dù che nắng. Nơi đây đã chứng kiến những ván bi quyết liệt của bọn trẻ chúng em. Hai bên đường là hàng khuynh diệp với những chiếc lá nhỏ như con mắt nhìn xuống đường. Sau hai hàng cây là cánh đồng rộng bát ngát, thẳng cánh cò bay. Tuy vậy, đi trên phố vẫn nhìn thấy những ngôi nhà xinh xẻo nằm giữa một màu xanh mượt mà của vườn tược.Ông mặt trời từ từ nhô lên thả ánh nắng rét mướt lọt qua kẽ lá chiếu xuống mặt đường như những hoa nắng đang nhảy nhót. Mọi người đổ ra đường mỗi lúc một nhiều. Trẻ em tới trường cùng bà con đi làm, đi chợ…. ồn ã. Trưa về, người đi lại thưa thớt, trục đường như chìm vào trong giấc ngủ. Những chiếc lá khẽ đu đưa trong gió như quạt mát cho trục đường. Chiều về trục đường như tỉnh giấc. Lại ồn ào náo nhiệt khi những bác bỏ nông dân đi làm về. Tiếng nói, tiếng cười gọi nhau ơi ới, tiếng xe pháo cứ ồn ào suốt cả trục đường. Trên cây những chú chim hót véo von tạo ra một bản nhạc giao hưởng.Với em, trục đường đã quen thói từ khi cắp sách tới trường. Đi trên trục đường mùi ngai rồng ngái của đất, mùi của lúa đồng, cỏ nội phà vào mũi lòng em lại cảm thấy bâng khuâng.Em rất yêu trục đường. Hằng ngày, em đi trên trục đường này. có nhẽ vì vậy mà em và nó trở thành đôi bạn thân thiết. Dù đi xa, được đi trên trục đường đẹp hơn nhưng hình ảnh trục đường làng quê vẫn in đậm mãi mãi trong kí ức của em, bởi vì nó đã nâng từng bước đi lẫm chẫm trước tiên của đời em.

Đề bài:  Hãy tả ngôi trường thân yêu đã gắn bó với em trong nhiều năm qua

Bài làm 1

Tuổi thơ của em gắn liền với nhiều cảnh vật thân quen. nhưng gắn bó với em nhất có nhẽ là ngôi trường Tiểu học Cát Linh.Trường em nằm trên phố Cát Linh. Cổng vào rộng, có ba cánh cửa màu xanh lá cây và trang trí những hình hoa văn rất đẹp. Trên cổng là tấm biển màu xanh, vượt bậc lên dòng chữ màu đỏ “Trường tiểu học Cát Linh”. Lối đi vào trường rộng, hai bên là những chị bằng lăng duyên dáng với bông hoa màu tím. Tửờng em có ba tòa nhà, hai tòa nhà hai bên và một tòa nhà ở giữa tạo thành hình chữ H. Cả ba tòa nhà đều khoác một màu áo vàng tươi. những lớp học rất khang trang, sạch sẽ. Lớp nào cũng có những chiếc bảng xanh chống lóa, những bộ bàn ghế nâu nhạt kê thảng tắp. Sân trường em lát bằng xi măng và rất rộng. Phía trên sân là sân khấu, nơi những bạn trình diễn văn nghệ vào những ngày lễ. Cạnh sân khấu là cột cờ cao chót vót, trên là lá cờ đỏ tươi với ngô sao vàng ở giữa. Vào những giờ ra chơi, những học sinh ùa ra sân trường như bầy ong vỡ tổ. Bên này là những bạn nam đá cầu kế bên bác bỏ bàng cao lớn. Bên kia là mấy bạn nữ chơi nhảy dây bên cô phượng với những chùm hoa đỏ chói. Có bạn lại ngồi đọc sách dưới [ng đa già cổ kính. Sân sau sân trường là thư viện. Nơi đây là nơi học hỉ những điều mới lạ của chúng em. kế bên thư viện là khu vườn với những loài hoa, loài cây. Mùa xuân, trăm hoa đua nở khoe sắc dưới ánh mặt trời.Em rất yêu quý ngôi tửờng này. Nơi mà thầy cô đã dìu dắt, dạy dỗ em nên người. Chỉ còn một niên học này thôi, em sẽ phải xa ngôi trường mến yêu. Em mong rằng, những em nhỏ sau này hãy cô gắng học để giúp ích cho quốc gia.

Bài làm 2

Đã bốn năm trôi qua kể từ ngày tôi khởi đầu học tiểu học. Biết bao nhiêu kỷ niệm buồn vui cùng những năm tháng học trò đã trôi đi dưới mái trường tiểu học ….. thân yêu.Ngôi trường vẫn tồn tại chỉ có đám học trò chúng tôi là lớn dần và sẽ phải rời xa mái trường. Dù đã nhiều năm trôi qua nhưng ngôi trường vẫn vậy, chẳng thay đổi là bao. Cánh cổng sắt xanh với tấm biển phô dòng chữ “ TRƯỜNG TIỂU HỌC ……” đỏ thắm vẫn luôn mở rộng đón chào những học sinh mới và tạm biệt nhữgn học sinh cuối cấp như chúng tôi. Đi vào sâu trong sân trường, tôi luôn cảm thấy dễ chịu và thoải mái với bao cây xanh. nào cây đa cổ kính, trầm tư xế bóng những trưa hè, nào cây hoa sữa non dáng gầy gầy, xương xương, hay anh bàng cao cao, lá xanh màu ngọc,hàng cây cau cảnh xanh mát, tỏa hương thơm ngát,…tất cả gợi nên vẻ đẹp tuyệt vời cho trường tôi. Ở giữa sân trường là sân khấu, nơi mà chúng tôi được nghe, thưởng thức những tiết mục đặc sắc, hay đó cũng là nơi cô tổng phục trách chỉ huy buổi chào cờ, những ngày lễ lớn. kế bên là cột cờ với lá cờ đỏ tươi, ngôi sao vàng năm cánh như nhắc nhở chúng tôi phải hàm ơn những người đã hy sinh vè nền độc lập dân tộc Việt Nam. hai kế bên sân trường là hai dãy nhà hai tầng, ba tầng. Đó là những phòng học lớp 1, lớp 2, lớp 3, lớp 4 và lớp 5. Nhìn từ xa, hai dãy nhà như một con tàu rộng lớn đưa chúng tôi tới những bờ bến của tri thức. Trong mỗi lớp học đều được trang trí những cành phong lan và đầy đủ đồ sử dụng: bàn ghế, bảng, quạt, ti vi, đàu đĩa…Ở những lớp còn được treo ảnh bác bỏ Hồ rất ngay ngắn. Vuông góc với dãy lớp học là những phòng làm việc như phòng thầy hiệu trưởng, phòng cô hiệu phó, phòng đoàn đội, phòng tài vụ và đặc biệt là phòng vi tính giúp chúng tôi hiểu thêm về cộng nghệ thông tin, thư viện với những loại sách giáo khoa, tham khảo truyện đọc giúp ích cho chúng tôi rất nhiều trong học tập.Ngôi trường tiểu học ……… đã ghi dấu trong trái tim tôi một thời học sinh đầy ước mơ. Tôi sẽ không bao giờ quên nơi này cũng những chuỗi ngày đẹp đẽ đầy ắp những kỉ niệm bên thầy cô, bạn bè.

Đề bài: Viết một đoạn văn tả về một người thân yêu của em

Bài làm 1

Cả nhà em người nào người nào cũng yêu kính bà nội. Bà là người già nhất trong gia đình, bà rất hiền từ và nhân hậu. Bà nội của em năm nay đã ngoài bảy mươi tổi, cái tuổi của vầng trăng muộn màng cuối tháng. Dáng người bà nhỏ bé, gầy guộc. Để đánh dấu những năm tháng qua đi, những năm tháng vất vả đã đè lên đôi vai nhỏ bé của bà, cái lưng bà còng xuống nên mỗi khi đi lại thường phải chống gậy. Hàng ngày bà thường mặc chiếc quần đen và chiếc áo bà ba rộng thùng thình. Bàn chân, bàn tay của bà gầy gầy, xương xương, nổi rõ những đường gân màu xanh dưới lớp da mỏng. Mái tóc bà bạc trắng như mái tóc của bà tiên trong câu chuyện cổ tích. Mái tóc ấy được bà vấn gọn ghẽ trong vành khăn nhung đen bóng. Nước da trắng hồng của bà giờ đây đã chuyển sang màu tương đối nâu và nổi rõ những chấm đồi mồi. Mỗi khi có điều gì vui, bà mở mồm cười tươi càng hằn rõ vô số những nếp nhăn trên khuôn mặt hiền từ, phúc hậu và để lộ ra hàm răng khấp khểnh đã rụng mất vài cái. Thế nhưng bà vẫn luôn bỏm bẻm nhai trầu. Bù lại hàm răng khấp khểnh, bà lại có đôi mắt tinh tường. Tuy tuổi đã cao nhưng bà vẫn luôn tay, luôn chân thu dọn nhà cửa. Những lúc rảnh rỗi, bà thường sang nhà láng giềng để trò chuyện và thăm hỏi. Bởi vậy, cả xóm người nào người nào cũng quý bà. Bà luôn khuyên bảo em làm điều hay lẽ phải.Tối tối, bà thường nhắc nhở em học bài và làm bài. Thỉnh thoảng bà lại kể cho em nghe một cậu chuyện cổ tích trước khi đi ngủ. Em có cảm tưởng như bà là một kho chuyện cổ tích không bao giờ cạn.Em rất yêu kính bà. Mỗi khi nhớ tới bà, em thầm hứa: quyết tâm chăm ngoan, học giỏi để bà vui lòng !

Bài làm 2

Trong gia đình, người nào cũng thương yêu em rất mực, nhưng mẹ là người sắp gũi, săn sóc em nhiều nhất.Năm nay, mẹ em bốn mươi tuổi. Với thân hình mảnh mai, thon thả đã tôn thêm vẻ đẹp sang trọng của người mẹ hiền từ. Mái tóc đen óng mượt mà dài ngang lưng được mẹ thắt lên gọn ghẽ . Đôi mắt mẹ đen láy luôn nhìn em với ánh mắt trìu mến thương yêu. Khuôn mặt mẹ hình trái xoan với làn da trắng. Đôi môi thắm hồng nằm dưới chiếc mũi cao thanh tú càng nhìn càng thấy đẹp. Khi cười, nhìn mẹ tươi như đóa hoa hồng vừa nở sớm mai. Đôi bàn tay mẹ rám nắng những ngón tay gầy gầy xương xương vì mẹ phải tảo tần để nuôi nấng, dìu dắt em từ thưở em vừa sơ sinh.Mẹ làm nghề nông nhưng mẹ may và thêu rất đẹp. Đặc biệt mẹ may bộ đồ trông thật duyên dáng, sang trọng.Ở nhà, mẹ là người đảm nhiệm công việc nội trợ. Mẹ dạy cho em những công việc nhẹ nhõm như: quét nhà, gấp quần áo… Còn bố thì giúp mẹ giặt đồ, thu dọn nhà cửa sạch sẽ. Thỉnh thoảng, mẹ mua hoa về chưng ở phòng tiếp khách cho đẹp nhà. Mỗi khi khách tới, mẹ luôn tiếp đón vồn vã, nồng hậu, mời khách đĩa trái cây và nước mát. Mẹ luôn dậy sớm để chuẩn bị bữa ăn sáng cho cả nhà, để hai anh em cùng cắp sách tới trường kịp giờ học.Khi em ốm đau mẹ phải thức suốt đêm để săn sóc. Mẹ lo thuốc cho em uống kịp thời. Mẹ nấu cháo và bón cho em từng thìa. Tuy công việc đồng áng bận rộn nhưng buổi tối mẹ thường dành khoảng ba mươi phút để giảng bài cho em. Sau đó mẹ chuẩn bị đồ để sáng mai dậy sớm lo buổi sáng cho gia đình .Mẹ rất nhân hậu, hiền từ . Mẹ chưa bao giờ mắng em một lời. Mỗi khi em mắc lỗi , mẹ dịu dàng nhắc nhở em sửa lỗi. Chính vì mẹ lặng thầm lặng lẽ dạy cho em những điều hay lẽ phải mà em rất kính phục mẹ. Mẹ em là vậy. Mẹ ơi, con yêu mẹ lắm! Mỗi khi được mẹ ôm ấp trong vòng tay rét mướt của mẹ, con thấy mình thật hạnh phúc vì có mẹ .Mẹ ơi! Có mẹ, con thấy sướng vui. Có mẹ, con thấy ấm lòng. Trong trái tim con, mẹ là tất cả, mẹ là cô tiên tuỵêt vời nhất trong thế cục con. Con luôn yêu thương mẹ và tự hào vì được làm con của mẹ.Tấm lòng của mẹ mông mênh nh¬ biển cả đối với con và con hiểu rằng không người nào thương con hơn mẹ. Ôi, mẹ yêu kính của con! Con yêu mẹ hơn tất cả mọi thứ trên cõi đời này vì mẹ chính là mẹ của con. “Đi khắp thế gian không người nào tốt bằng mẹ….” Con mong sao cho mình mau lớn để có thể tạo điều kiện cho mẹ đỡ vất vả hơn. Con hứa sẽ chăm học và quyết tâm học thật giỏi để báo đáp công ơn sinh thành nuôi nấng con nên người, mẹ ơi.

Bài làm 3

Trong gia đình tôi, bố là người yêu thương tôi nhất. Bố luôn luôn lắng tai mọi người nói và đặc biệt là tôi.Bố có một thân hình to, cao, khoẻ mạnh. Bố rất khoẻ và luôn trợ giúp mọi người trong gia đình. Bố có một đôi tay nổi cơ bắp, bàn tay bố có rất nhiều vết chai cứng như đá vì phải làm việc nhiều. Mặt bố tròn, mũi cao, mồm rộng, để râu và bố có đôi mắt màu nâu tuyệt đẹp.Hôm nào tôi đi học, bố và mẹ cũng ra tiễn tôi. Bố dặn dò tôi rất kỹ, nào là “đi học ngày hôm nay phải…”, rồi thì “phải nghe lời cô giáo…”, nhưng câu cuối cùng vẫn là “con đi đường thận trọng nhé”. Khi đi học về, đang dắt xe vào nhà thì tiếng nói của bố từ trong nhà vọng ra “Con đã về rồi à?”. Nhưng bố cũng rất nghiêm khắc, những hôm nào tôi mắc thiếu sót, hay bị điểm kém thì bố lại bắt tôi làm bản kiểm điểm. Tuy vậy, nhưng tôi vẫn yêu bố.Bố tôi! Một người trụ cột trong gia đình. Đối với tôi, bố cho việc lớn thành việc nhỏ, việc nhỏ thì cho qua. Bố tôi là một tấm gương sáng cho gia đình. Tục ngữ có câu “con không cha như nhà không có nóc ” và đúng là tương tự. Bố con như người cha trong câu tục ngữ ấy, là một con người mẫu mực, một trụ cột không thể thiếu trong gia đình tôi. Là một người siêng năng, kiên trì, thông minh khác hẳn những người khác và đã có ý định làm gì thì phải làm cho bằng được nên bố được rất nhiều người kính trọng.Tôi rất tự hào khi là con trai của bố, con sẽ luôn ghi nhớ những điều bố dạy bảo và sẽ quyết tâm học thật giỏi để không phụ công ơn của bố.

Bài làm 4

Cứ tới dịp nghỉ hè, bố me lại cho tôi về quê. Bước vào trong nhà, một giọng nói trầm ấm thân thuộc vang lên và kèm theo một cái xoa đầu: “Ôi! Đứa cháu yêu của ông đã về, năm nay kết quả học tập của cháu thế nào, có tốt không?” Đó chính là giọng nói của ông tôi đó và cũng là người mà tôi yêu quý nhất trong nhà.Năm nay, ông tôi đã chin mươi hai tuổi rồi nhưng vẫn còn sáng suốt. Ông không còn khỏe mạnh như xưa nữa mà gầy hẳn đi. Khuôn mặt in sâu những nếp nhăn vất vả. Đôi mắt đã mờ đục, không còn được tinh nữa nên mỗi khi đọc báo thì phải đeo kính, nhưng đôi mắt ấy luôn luôn nhìn tôi với một vẻ trìu mến, hiền từ. Mái tóc ông bạc trắng như cước làm ông giống như một ông bụt có tấm lòng nhân hậu trong những câu chuyện tổ tích bước ra vậy. Đôi bàn tay gầy gầy xương xương, rám năng, luôn run run mỗi khi làm việc. Nước da không còn hồng hào nữa mà đen xạm đi vì nắng. Răng của ông đã rụng nhiều nhưng nhờ đeo thêm hàm rẳng giả nên nụ cười vẫn còn tươi. Ông ăn mặc rất giản dị, với những bộ quần áo được may bằng vải thô màu sang và đi đôi dép cao su màu nâu của quân nhân.Vào những buổi sang sớm, khi mặt trời khởi đầu từ từ nhô lên sau những dãy núi, màn sương trắng mỏng của ban đêm còn chưa tan hết thì đó là lúc ông tỉnh dậy và cũng là người dậy sớm nhất nhà. Ra sân, ông hít căng lồng ngực tận hưởng không khí trong sạch dễ chịu của buổi sang. Năm nay, tuổi của ông đã cao mà vẫn dậy sớm để tập thể dục. Nhìn động tác ông xoay người, cúi xuống thì mới thấy hồi còn trẻ ông rất dẻo dai và nhanh nhẹn làm sao. Sau khi tập thể dục xong, ông thường làm bữa sang cho cả nhà.Mặc dù năm nay ông đã chin mươi hai tuổi, nhưng ông vẫn rất siêng năng. Ông rất tích cực tham gia những hoạt động xã hội và những chương trình của nhà văn hóa đề ra. Có một lần ông nói với tôi rằng: “Từ hồi còn nhỏ ông đã là một cậu bé rất yêu quý thiên nhiên”. Cho nên ông rất thích trồng cây, săn sóc cây cảnh những chú sâu tinh nghịch nào mà tới quấy phá khu vườn của ông là ông đi bắt ngay rồi lấy nước đi tưới cho cây. Cứ mỗi khi rảnh rỗi là ông lại ngồi vót tre hoặc đi cho gà ăn. Vào những buổi trưa hè nóng nực, ông thường lấy chiếc võng, chiếc quạt nan và chiếc đài ở trong nhà ra và hconj những chỗ có bóng râm của cây để mắc võng rồi nằm lên, nghe đài phát thanh, tay phe phẩy chiếc quạt nan. Vào những đêm trăng, ông thường lấy cái ghế mây trong nhà ra hiên ngồi kể chuyện cổ tích cho tôi và một vài đứa trẻ con trong làng nghe. Con cháu nhà mình mà có làm điều igf sau trái thì ông không hề quát mắng, trách móc mà nhẹ nhõm ôn tồn giảng giải, khuyên bảo. Ông rất nhiệt tình khi láng giềng nhờ một việc gì đó nên mọi người trong làng người nào cũng kính trọng và quý mến ông.Mọi người người nào người nào cũng chúc thọ cho ông nhưng riêng tôi, tôi sẽ quyết tâm học hành siêng năng, ngoan ngoãn để làm ông vui lòng, sống lâu trăm tuổi. Tôi rất yêu quý và kính trọng người ông của mình.

Bài làm 5

Bố mẹ em có hai người con: chị Thuần và em. Em tên là Hậu. Tên hai chị em đều do bà ngoại đặt cho.Chị Thuần hơn em 9 tuổi, khi em lên lớp 5, chị đã là sinh viên năm thứ hai Đại học Y khoa Hà Nội. Chị rất xinh đẹp , có nước da trắng hồng như làn da mẹ. Chị để mái tóc dài, óng mượt, phong cách trọng thể thướt tha. Hàm răng của em không đều và trắng đẹp như hàm răng chị Thuần. Nhưng cả hai chị em đều có má lúm đồng tiền.Chị gái của em có đôi bàn tay búp măng xinh xẻo. Chị siêng năng từ nhỏ, học được ở bà và mẹ bao điều tốt đẹp: dịu dàng, chu đáo, ngăn nắp, khéo léo, …Bà nói: “Đang ốm mà cháu Thuần sắc thuốc cho bà, bà chỉ uống một tháng là khỏi bệnh ngay…” Chị biết nấu nhiều món ăn ngon, có tài cắm hoa và thích trang trí.Chị sống sạch sẽ và nền nếp. Em noi gương chị, cố bắt chước học theo, làm theo. Chữ chị viết rất đẹp, học giỏi những môn tự nhiên và tiếng Pháp. Chị là học sinh giỏi Trường Trung học Phổ Thông Hoàng Văn Thụ , được tuyển thẳng vào đại học. Hai năm liền, chị được học bổng toàn phần. Hè nào về nhà, chị cũng dành dụm ít tiền mua quà biếu bà, tặng bố mẹ và cho em gái. Người nào cũng vui khi nhận được quà của chị.Mẹ không cho em nằm ngủ với bà. Mẹ bảo: “Cái Hậu đoảng lắm! Cứ vừa nằm vừa giãy thì bà ngủ sao được!”. Chị Thuần vinh dự được nằm ngủ với bà. Chị hay nấu nước lá thơm gội đầu cho bà, cho mẹ và em gái.Chị thích mặc quần bò, vận áo màu trang nhã. áo xống cũ nhưng trông chị toát lên một vẻ đẹp bình dị, kín đáo, khiêm nhượng.Bà con, anh em nội ngoại, bạn học cũ và mới, người nào cũng quý mến chị. Bà thường nhắc em: “cháu cố lên, học giỏi như chị Thuần…”. Mỗi lần được giấy khen học sinh xuất sắc đem về, bố mẹ lại cười và nói: “Con gái út ít của bố mẹ học giỏi sắp bằng chị Thuần rồi đó, cố lên con ơi!…”Chị Thuần của em giỏi lắm! Em rất yêu và tự hào về người chị gái thân yêu của mình.

Đề bài:  Viết một đoạn văn tả một người mà em thường gặp

Bài làm 1

Năm tháng rồi cũng qua đi, chỉ có thời gian là thước đo tình cảm của con người. Bây giờ tuy đã học lớp 5 – lớp cuối cấp của trường tiểu học, sắp sửa phải tạm biệt mái trường, thầy cô, bạn bè để tiếp bước vào bậc trung học . Nhưng quãng thời gian là năm niên học ở trường, em không sao quên được những kỷ niệm về cô giáo đã dạy em những năm đầu lẫm chẫm cắp sách tới trường.Cô có cái tên rất hay và em cũng rất thích đó là Kim Oanh. Cô là người mẹ hiền dịu nhất trong những ngay fem còn học lớp 1. Với dáng người đằm thắm, mái tóc xoăn xoăn màu hạt dẻ thì người nào cũng nói nhìn cô trông rất xinh. Cô thường mặc những bộ quần áo lịch sự, thích hợp với dáng người của mình. Ngày đó, em cứ nghĩ cô giáo phải dễ sợ lắm. Nhưng không, cô đã làm tan biến những ý nghĩ vẩn vơ đó của em. Cô vẫn là cô giáo hiền lành, tốt bụng. Với khuôn mặt tròn, phúc hậu, hai gò má cao cao, lúc nào cũng ửng hồng. Mắt cô đen láy, long lanh với hàng lông nheo cong vút. Nhưng đặc biệt nhất vẫn là ánh mắt nhìn trìu mến, bao dung mà cô dành cho chúng em. Mỗi lần không học bài, chỉ cần nhìn vào đôi mắt buồn buồm của cô là bạn ấy hối hận ngay về việc làm của mình. có nhẽ, chính cô là người khơi dậy lòng hăng say học tập của chúng em. Ẩn dưới vầng trán cao cao thông minh ấy là đôi lông mày vòng nguyệt cân đối tạo cho khuôn mặt vẻ thanh tú.Cô Oanh là một thầy giáo hăng say trong công việc và tận tình thương yêu học sinh. Tâm hồn cô là cả một khoảng trời chứa chan bao tình yêu cô dành cho chúng em: Nghe cô giảng bài thì thật là thú vị. Cô giảng rất dễ hiểu, dễ nghe nên chúng em luôn tiếp thu được bài. Vào những giờ ra chơi, cô luôn ngồi lại để viết mẫu và chấm bài cho chúng em. Có những hôm cô còn trao đổi cách giảng bài với bạn bè đồng nghiệp. nếu như bạn nào đọc chưa tốt hay viết chưa đúng thì cô luôn sẵn sàng trợ giúp. Khi cô đã giảng cho bạn nào thì bạn ấy hiểu ngay. Vào những giờ sinh hoạt lớp, cô luôn nhận xét cho từng bạn và nói cho những bạn cách sửa lỗi sai đó. Có hôm cô nhận xét rất tốt về lớp em và em rất nhớ câu: “Tuần qua, những con đã rất quyết tâm để nhận cờ Đội. Cô rất vui vì không những những con được nhận cờ tốt mà còn nhận cờ xuất sắc. Cô mong tuần nào những con cũng tương tự”. Và lúc đó, lớp em vỗ tay rào rào.Giờ đây khi đã lên lớp năm, mỗi khi có việc cần đi qua lớp cô, cô lại goi em lại hỏi han. lúc đó, em lại nhớ những giây phút khi còn học lớp 1, được cô yêu thương dạy dỗ. Trong em vang lên lời bài hát: “Mẹ của em ở trường là cô giáo mến thương…”.Vâng! Đúng vậy em sẽ không bao giờ quên cô – người mẹ đã đưa em đón những tia nắng trước tiên của thế cục.

Bài làm 2

Trong những niên học vừa qua, đã có rất nhiều thầy cô giáo dạy em. Nhưng để lại ấn tượng sâu đậm nhất trong em đó là cô Thành, người đã dạy em trong niên học lớp 2.Cô có một tầm vóc vừa phải.Tuổi của cô đã sắp bốn mươi nhưng sao trông cô vẫn còn rất trẻ, vẫn như cô tiên dịu hiền hồi nào dìu dắt, yêu thương chúng em. Cô ăn mặc rất giản dị. Những bộ quần áo trang nhã nhưng lại lịch sự ấy có nhẽ chính là một nét thanh lịch vốn có của cô. Từng bước đi uyển chuyển càng làm tăng thêm vẻ duyên dáng dịu hìên của cô. Khuôn mặt cô tròn trịa, phúc hậu. Nước da trắng hồng rất thích hợp với mái tóc xoăn như một làn suối trong mát. Đôi mắt hìên hậu ấy cô đã luôn dành cho chúng em biết bao tình yêu thương như muốn nói lên rằng: Cô như người mẹ hièn thứ hai của chúng em. Giọng nói cô nghiêm khắc nhưng em hiểu cũng chỉ để tốt cho chúng em. Từng lời nói, từng cử chỉ ân cần của cô đều truyền cảm hứng khiến chúng em càng say mê vào bài học hơn. Khi cô giảng bài trên lớp, chúng em như được lạc vào một toàn cầu khác, một toàn cầu tri thức với những lời dạy có ích. Khi em mắc những lỗi lầm, cô luôn nhắc nhở,bao ban một cách dịu dàng. Trong giờ học, khi cả lớp tích cực phát biểu ý kiến, cô như càng phấn khởi thêm về lòng sây mê học tập của chúng em.Khi tập viết, cô nắn nót viết từng nét chữ lên bảng rồi cúi xuống từng bàn tận tình hướng dẫn chúng em viết bài. Thấy bạn nào viết đẹp, cô liền nở một nụ cười tươI và khen ngợi. Cô – Người mẹ thứ hai của em, một người mẹ đặc bịêt như trong câu hát: “Mẹ của em ở trường là cô giáo mến thương”.Những điều cô đã dạy, những tình cảm cô đã dành cho chúng em sẽ luôn là một động lực dẫn bước em trong cuộc sống và cũng chính là một động lực dẫn bước em trong học tập

Đề bài:  Tả một bạn nhỏ hoặc một em bé đang ở tuổi tập đi, tập nói.

Bài làm 1

“Con cò bé bé, nó đậu cành tre…”. Đó là tiếng hát ngọng nghịu của bé Bông – em gái em. Năm nay bé vừa tròn hai tuổi, cái tuổi mà người ta thường gọi là “tuổi tập đi, tập nói”. Bé Bông có dáng người tròn tròn, mũm mĩm như con lật đật, trông rất dễ thương. Mái tóc bé xoăn xoăn như một cô búp bê, dài tới ngang vai được tết thành hai bím nhỏ rất đáng yêu. Bé có gương mặt bầu bĩnh với làn da trắng hồng, mịn màng như lúc nào cũng được trâm một lớp phấn mỏng. Nhìn bé, người nào cũng muốn cắn, véo cái đôi má phúng pha phúng phính ấy của bé cho ‘bõ ghét’ mới thôi. Cái mũi bé cao cao, tương đối hênh hếch một tí trông thật là hóm hỉnh, ngộ nghĩnh. Đôi môi chúm chím, đỏ hồng như được trâm son. Đặc biệt, bé có đôi mắt trong veo, to tròn và đen láy như hai hột nhãn, lại long lanh và sáng như hai viên ngọc nước, lộ rõ vẻ thông minh hiếm có. Hai hàng lông nheo dài uốn cong một cách tự nhiên làm cho đôi mắt vốn đã đẹp ấy lại càng thêm phần thướt tha, duyên dáng hơn. Mỗi khi bé cười, để lộ hai hàm răng sữa trắng nuột như tuyết và đều tăm tắp như những hạt ngô vì ngay từ nhỏ, bé đã có thói quen vệ sinh răng mồm sạch sẽ mà!Nhưng nhìn bé tập đi mới thật là thích. Bàn tay bé tí xíu với những ngón tay búp nụ nắm chặt lấy tay em, bước lẫm chẫm vài bước đã vội buông ra khiến bé chập choạng, lảo đảo như người say rượu rồi té phịch xuống đất. Thấy thế, mọi người bật cười. Bé cũng như biết ngượng chợt cúi mặt xuống rồi tiếp tục đứng lên và đi tueeps như chưa có chuyện gì xảy ra.Bé Bông rất hay hát và cũng rất thích hát, nên em thường dạy bé hát hoặc bật băng đĩa nhạc lên để bé tập hát. Bé chỉ cần nghe hát ba, bốn lần là nhớ được ngay. Ngoài hát ra, bé còn rất thích chơi những loại đồ chơi xếp hình. Lúc chơi, bé rất chú tâm, say sưa. Loáng một cái, bé đã xếp được rất nhiều hình thù lạ và độc đáo như : ngôi nhà, ô tô bay, cối xay gió,… khiến cả nhà người nào cũng phải ngạc nhiên. Nhìn cái mồm duyên dáng hát ca, đôi tay sáng tạo khéo léo “làm việc không ngừng nghỉ”, em thấy yêu bé vô cùng.Gia đình nào có trẻ em là gia đình đó có niềm vui, có hạnh phúc. Gia đình em cũng vậy. Vắng bé một buổi là em thấy nhà vắng hản đi, không còn những tiếng cười thoải mái nữa. Sau này, em sẽ dạy bé học và chỉ bảo cho bé những điều hay lẽ phải em được học ở trường.

Bài làm 2

Cô em mới đẻ em bé. Năm nay, em bé đã tròn một tuổi. Bé có cái biệt danh rất ngộ nghĩnh, đó là Tôm.Bé Tôm có dáng người nhỏ , mũm mĩm rất đáng yêu. Khuôn mặt tròn của bé trông mới ngộ nghĩnh làm sao! Bé có đôi mắt đen láy và thơ ngây. Đôi môi nhỏ chúm chím của bé rất xinh. Khi cười đôi môi bé mở ra, để lộ mấy cái răng sữa. Bé có làn da trắng hồng và mịn màng, khi sờ vào da bé thì thật là thích. Đôi tay của bé thì thật mũm mĩm. người nào nhìn vào cũng thấy thích và yêu.Vào những buổi sáng, bé thường đòi mẹ ch sang nhà bạn láng giềng chơi. Khi đói, bé thường kêu: “măm măm” để mẹ biết. Bé Tôm rất thích cùng mẹ đi dạo bằng xe đẩy vào buổi chiều. Thấy có thứ gì lạ là bé lại cười tít mắt tỏ vẻ thích thú. người nào nhìn vào cũng khen: “Giống mẹ quá!”. Khi ở nhà là bé lại chơi với chú gà đồ chơi, khi vặn dây cót là chú gà lại nhảy. Trông thật vui mắt. Lúc ăn bột, bé còn đòi mẹ cho xem đĩa Xuân Mai. Ăn bột xong bé lại tập đi.Tuy mới tập đi nhưng bé Tôm đi rất giỏi. Nhưng bé đi còn loạng choạng khiến cả nhà phải phì cười. Bé còn rất thích bắt chước người khác. Lúc bố nghe điện thoại, bé cũng giơ tay áp vào tai và giả vờ nói chuyện. Bây giờ, bé đã bi bô tập nói. Nhưng vì chưa nói quen nên cả nhà không hiểu bé nói gì.Em rất yêu quý bé Tôm và mong rằng ngày nào cũng được sang chơi với bé

Bài làm 3

Ngày trước tiên tới trường chắc người nào cũng trong tâm trạng lo sợ, xẻn lẻn không dám nói chuyện với thầy cô, bạn bè của mình đúng không nào? Em cũng vậy đó. Khi ấy em rất nhút nhát, sợ sệt với những cảnh vật mới và cả thầy cô mới nữa. Và một người bạn đã giúp em hòa đồng tự tin hơn là Phương Trúc. Một người bạn thân ở lớp mà em quý mến nhất.Em và Trúc chơi thân với nhau từ lớp Một tới giờ. Hai đứa bằng tuổi nhau nhưng Trúc cao hơn em một cái đầu và tính tình lại chững chàng, điềm đạm như người lớn đó . Bạn không đẹp nhưng với khuôn mặt hiền lành dễ thương nên được rất nhiều bạn quý mến. Làn da ngăm ngăm màu bánh mật khỏe khoắn nhưng rất mịn màng bạn tự hào vì đó là sở hữu một làn da giống ba. Khuôn mặt dễ nhìn, tô điểm cho khuôn mặt ấy là mái tóc đen huyền trông khá mượt mà, lúc nào cũng được bạn cột rất gọn ghẽ. Thỉnh thoảng, Trúc còn thắt bính hai bên trông thật dễ thương làm sao . Vầng trán cao và rộng tương đối nhô nhô về phía trước cho thấy bạn là một người thông minh và nhanh nhẹn. Nhưng em nghĩ bạn học giỏi là do bạn ham tham khảo, tìm tòi chứ không phải nhờ vầng trán cao. Trúc luôn thu hút mọi người vì đôi mắt như biết cười, biết nói. Mỗi khi nói chuyện cùng bạn, em mới thấy đôi mắt ấy đẹp biết nhường nào. Đã vậy, khi nhìn người nào, Trúc cũng nhìn thẳng cho thấy bạn là một người trung thực, can đảm không sợ gì cả. Chiếc mũi củ tỏi, dù nó không đẹp lắm nhưng em lại thấy nó rất hợp với khuôn mặt tròn trịa của bạn. Sở hữu một hàm răng trắng đều như hạt bắp, bạn trông thật “ăn ảnh” trong những bức hình chụp em cùng với bạn.Bạn là tấm gương để em noi theo. Ở lớp, Trúc là tổ trưởng nên bạn vừa học giỏi vừa tích cực tham gia những hoạt động học tập, văn nghệ do lớp, trường tổ chức. Mỗi ngày đi học, quần áo của bạn đều tươm tất, gọn ghẽ chứ không luộm thuộm như những bạn khác do bạn đã chuẩn bị trước từ tối. Tác phong của bạn luôn được cô tuyên dương trước lớp trong những buổi sinh hoạt cuối tuần, thế còn học tập thì sao nhỉ ? Thật ra, bạn rất chăm học và chữ viết của bạn cũng đẹp nữa. Trong lớp, mỗi khi cô cho bài tập toán tăng, bạn đều kiên trì suy nghĩ để tìm ra hướng giải chứ không bỏ cuộc như chúng em. Còn khi không hiểu bài, bạn liền tự tin nhờ cô hướng dẫn để rút kinh nghiệm cho những bài tập khác. Bạn còn được bạn bè đặc biệt danh là cây văn vì bạn viết văn rất hay, mạch lạc. Ở lớp, bạn vừa chăm học vừa lễ phép với thầy cô, hòa đồng cùng bạn bè còn ở nhà thì bạn cũng rất ngoan ngoãn, siêng năng làm việc. Có dịp tới nhà bạn chơi, em vô cùng bất thần khi thấy bạn đang hùi hụi nấu bếp, tưới cây… giúp bố mẹ. Bạn chia thời gian làm bài, làm việc rất hợp lý nên dù bận làm bài nhưng bạn vẫn còn thời gian giúp bố mẹ, chơi đùa giải trí.Bạn Trúc là bạn thân nhất của em suốt thời Tiểu học. Mỗi khi buồn hay vui, chúng em đều trò chuyện chia sẻ với nhau rất vui vẻ. Đối với em, bạn luôn là một tấm gương sáng để em học tập theo. Còn vài tháng nữa là chúng em xa trường. Có thể chúng sẽ không gặp lại nhau nữa nhưng những kỉ niệm về bạn, em sẽ không bao giờ quên.

Bài làm 4

nếu như người nào hỏi tôi rằng người bạn thân nhất của bạn là người nào? Tôi sẽ không ngần ngại mà trả lời rằng đó chính là Lan – Cô bạn lớp trưởng lớp tôi.Lan năm nay 11 tuổi, bằng tuổi tôi. Bạn có dáng người cân đối, khỏe mạnh cùng với cách ăn mặc trang nhã, gọn ghẽ cộng với tác phong nhanh nhẹn, hoạt bát nên trông bạn thật xứng đáng là con chim đầu đàn của lớp.Lan thật xinh đẹp, luôn vượt bậc trong đám bạn gái lớp tôi bởi bạn có khuân mặt trái xoan, nước da trắng hồng cùng với mái tóc dài đen nhánh. Đôi mắt tròn, đen lộ rõ vẻ thông minh. Cái mũi dọc dừa xinh xẻo càng làm cho khuân mặt của bạn thêm thanh tú. Mỗi lúc vui đùa hay nói chuyện Lan luôn nở ra nụ cười rất tươi, để lộ hai hàm răng trắng đều như hạt bắp. người nào gặp Lan cũng phải trằm trồ khen ngợi vì vẻ đẹp dịu dàng, ít người nào có được.Còn tính tình của Lan thì khỏi phải nói. Tuy bằng tuổi tôi nhưng bạn chính chắn hơn tôi rất nhiều. Lan sống chan hòa, linh động với bạn bè. Về học tập Lan luôn đứng đầu lớp, không những thế bạn còn luôn tiên phong trong những hoạt động của lớp cũng như của trường. Con người bạn thật mẫu mực. Vừa xinh đẹp lại giỏi giang nhưng bạn không hề kiêu ngạo mà sống hết mình về tập thể. Ở lớp, có việc gì uẩn khúc, bạn tĩnh tâm khéo léo khắc phục. Đối với những bạn học yếu bạn tận tâm trợ giúp, chỉ bảo tới nơi, tới chốn. Nhờ có bạn mà lớp tôi luôn luôn tiên phong trong những hoạt động của liên đội. vì vậy trong trường thầy cô nào cũng yêu quý Lan.Ở lớp Lan tương tự đó còn về nhà Lan lại càng tuyệt vời hơn. Ngoài giờ học, Lan còn rất siêng năng làm việc nhà. Đối với ông bà cha mẹ Lan còn là một đứa cháu hiếu thảo, một người con ngoan ngoãn. Đối với mọi người xung quanh Lan luôn kính trọng, lễ phép. vì vậy mọi người đã dặt cho Lan một cái tên thật thân tình: ”Cô Tấm chăm làm”. Tình bạn giữa tôi và Lan ngày càng thân thiết. Tôi và Lan cùng vui chơi, truy bài, học nhóm. Nhiều lần tôi chưa hiểu bài Lan tới tận nhà giảng bài cho tôi. Tôi thật ngưỡng mộ bạn. Không chỉ với tôi mà tất cả những bạn trong lớp, trong trường đều ngưỡng mộ bạn.Chơi với Lan tôi thấy rất thoải mái. Tôi thật tự hào khi có một người bạn tương tự. Tôi mong ước sẽ được học cùng bạn để học tập những phẩm chất tốt của Lan.

Đề bài:  Tả một người lao động đang làm việc

Bài làm 1

Ở xóm em có rất nhiều người làm xây dựng nhưng em rất thích anh Tạo ở cạnh nhà em. Anh ấy là người lao động ở một công trường xây dựng. Vào một buổi sáng chủ nhật, em theo bố tới công trường. Em được ngắm anh tạo đang xây một bức tường.Lúc bấy giờ, mặt trời đã nhô lên cao. Anh đứng trên giàn giáo. Cái bóng to lớn của anh Tạo đổ dài trên nền đất. Chỗ đó là công trường đang thi công xây dựng một ngôi nhà hai tầng. Góc này mấy người đang đánh vữa, góc kia mấy người đang chở xe gạch tiếp tế cho tổ xây trong đó có anh Tạo.Anh Tạo có vóc người anh to lớn, khỏe mạnh, nước da đen sạm vì nắng. Khuôn mặt vuông chữ điền. Trên khuôn mặt vuông vức, dưới hàng mi đen và rậm kia là nụ cười nhân hậu luôn nở trên môi. Anh đội mũ cối và mặc bộ quần áo “bảo hộ” màu tím than mới được phát, tay đi găng bằng vải bạt dày. Anh đang đứng vững chãi trước một bức tường dài xây dở dang, cao ngang thắt lưng. Dưới đất, bên phải anh là xô vữa, bên trái là đống gạch. Gió hè mát rượi làm căng phồng cái áo bảo hộ của anh.Thoạt tiên, anh sử dụng dao xây một ít vữa phủ đều lên hàng gạch trên cùng của bức tường. Sau đó, anh lấy tay trái nhặt một viên gạch đặt ngay ngắn lên chỗ vừa mới rải. Rồi một tay anh giữ viên gạch, tay kia sử dụng dao xây gõ nhẹ vào nó. Cuối cùng, anh đưa dao gạt những chỗ vữa thừa nhô ra ở những viên gạch. Ngoảnh đi ngoảnh lại anh đã xây hết một hàng gạch. Chuyển sang hàng khác, anh đặt viên gạch trước tiên so le với viên hàng dưới. Anh chém một viên gạch ngang thành hai mảnh nhỏ, ướm một mảnh để chêm vừa kín chỗ so le ở hàng đầu. Đôi tay anh liên tục hoạt động một cách nhẹ nhõm, thoải mái. Thỉnh thoảng anh rút trong túi ra chiếc dây dọi để rà soát độ thẳng của bức tường đang xây. Tay cầm đầu dây ngang tầm mắt, anh nheo mắt nhìn và mỉm cười hài lòng với kết quả của việc mình làm. Mặt trời càng lên cao, bức tường trước mặt anh lại càng cao thêm. Ánh nắng chiếu lung linh những giọt mồ hôi lấm tấm trên khuông mặt lưỡi cày xương xương của anh. Tiếng cười đùa rôm rả của anh làm vơi đi nỗi vất vả trong công việc.Thấy em đang ngước nhìn bức tường dài mà anh xây cứ cao dần thêm mãi và nhìn anh với vẻ đầy thán phục, anh đang huýt sáo bỗng ngừng lại nở nụ cười tươi, nói:– Em có thấy mê cái nghề thợ xây của anh không?Nhìn anh Tạo làm việc, em thầm cảm ơn những người lao động giản dị như anh. Nhờ có bàn tay của anh mà quê hương em có những ngôi nhà cao tầng mới. Không biết tình yêu nghề thợ xây của anh Tạo đã truyền sang cho em từ lức nào. Lớn lên, em sẽ làm thợ xây.

Bài làm 2

“Tuýt… tuýt…uýt…”. Tiếng còi thân thuộc của chú Quỳnh lại vang lên giữa trục đường tấp nập xe pháo.Chú Quỳnh là một viên cảnh sát giao thông. Năm nay chú 38 tuổi. Vóc người chú to lớn, vạm vỡ; bắp tay, bắp chuối rắn chắc như cột đình. Chú có khuôn mặt chữ điền với làn da nâu bóng bánh mật. Mái tóc chú đen nhánh, lúc nào cũng được cắt tỉa gọn ghẽ. Chú có đôi mắt to và thông minh ẩn dưới cặp lông mày rậm rạp. Mỗi khi làm việc, chú mặc bộ quần áo công an giao thông màu vàng và đội mũ bảo hiểm, lưng quần chú đeo túi da nhỏ, nom mới oách làm sao! Chú Quỳnh là một người vui tính hay cười nhưng khi làm việc chú rất nghiêm túc. Có lần, một chiếc xe máy phóng vèo vèo chở ba anh thanh niên phóng rất ẩu đi ngang qua. Chú liền tuýt còi chặn lại và tới bên xe ba cậu. Cả ba cậu cúi gằm mặt nhận lỗi, chú Quỳnh nhẹ nhõm khuyên bảo ba người khi tham gia giao thông phải chấp hành đúng pháp luật và giở sổ ghi biên bản. Sau đó, chú lại tiếp tục công việc của mình. Trên trục đường nắng chiếu rực rỡ, xe pháo đi lại trật tự nên chú rất hài lòng. Bỗng thấy một người đi xe máy không đội mũ bảo hiểm, chú liền huýt còi và chặn chiếc xe. Chiếc xe vẫn cứ ngang nhiên đi thẳng. Chú phải gọi cả mấy chú cảnh sát ở sắp đó bắt chiếc xe lại. Chàng trai điều khiển xe tỏ ra rất hối hận, liền nộp phạt và xin lỗi chú. Vẫn nụ cười tươi phô hàm răng trắng bóng, chú nhắc nhở chàng trai phải đội mũ bảo hiểm để bảo vệ chính mình. Mọi người trong phố đều rất quý chú vì chú xử phạt công minh và công bằng với mọi người.Em rất quý chú Quỳnh. Em mong khi lớn lên sẽ được làm một cảnh sát giao thông như chú, góp phần xây dựng một cuộc sống không có tai nạn giao thông và luôn yên bình cho quốc gia.

Bài làm 3

bác bỏ Tài là một nông dân chuyên cần, chất phác. Em được biết tới bác bỏ là nhờ một lần về thăm quê ngoại.Hôm ấy, trên phố về quê em phải qua một cánh đồng rộng mênh mông. Ngồi trên xe mà lòng em cứ nao nao mong chóng về gặp ngoại. Nhưng oái ăm thay, giữa đường xe bị hỏng nên em phải đi bộ qua trục đường khá dài.Người cũng mệt, hai mẹ con nghỉ lại quán nước bên đường. Cũng chính trên trục đường này em được làm quen với bác bỏ Tài khi bác bỏ đang cày ruộng.bác bỏ Tài chừng ngoài bốn mươi tuổi. Dáng người bác bỏ cao lớn, vạm vỡ. Trên khuôn mặt chữ điền là đôi mắt to và sáng. Da bác bỏ sám nắng, thủ công chắc nịch. bác bỏ say sưa cày ruộng trong chiếc áo đen đã bạc màu, ướt đẫm mồ hôi. Chiếc quần vải màu xanh dày dặn được xắn cao để lộ màu da chân đỏ au, vồng lên những bắp thịt cuồn cuộn, rắn chắc. Đôi tay cứng cáp điều khiển cái cày khéo léo. Một tay bác bỏ cầm chuôi cày, còn tay kia thì cầm cái roi dài để phết vào mông trâu khi nào trâu lười biếng. Theo lưỡi cày, đất được lật lên ngọt xớt, phơi mình trên thửa ruộng chạy dài, thẳng tắp. Thỉnh thoảng bác bỏ lại quất nhẹ vào lưng trâu, mồm quát to: “Ngọ! Ngọ!”. Hai con trâu đi chậm rãi dần vì phải kéo cả lưỡi cày, lật bao nhiêu lớp bùn đất. Trong ruộng có nước, khi lưỡi cày đi qua, nó để lại trong nước những hình xoắn tròn to, rồi nhỏ dần nhỏ dần. Khi cày đã thấm mệt, bác bỏ ngừng lại ngơi nghỉ. bác bỏ ngồi dưới một gốc cây to rồi lấy trong túi ra một gói thuốc rê đã được vê thành từng điếu rồi châm lửa hút. Lúc này, những động tác của bác bỏ chậm rãi. Hai con trâu ung dung, vẫy đuôi găm cỏ. Mặt trời giờ đã lên cao, ánh nắng rải chan hoà khắp thửa ruộng. Mặt bác bỏ nhễ nhãi mồ hôi, nhưng bác bỏ vẫn cùng con trâu tiếp tục cày xong thửa ruộng. Trâu sau một lát ngơi nghỉ, lại ngoan ngoãn suy bì bõm kéo cày theo sự điều khiển của bác bỏ. Em thấy thương và cảm phục bác bỏ làm sao. Nhìn những hàng đất cày thành luồng trông rất đẹp dưới nắng trưa, em lại nhớ tới câu tục ngữ: “Ăn một bát cơm, nhớ người cày ruộng”.Em và mẹ lên đường về quê, mỗi lúc một xa, bóng bác bỏ nông dân khuất dần. Để làm ra hạt gạo, người nông dân phải đổ biết bao mồ hôi, công sức. Em thầm cảm ơn những bác bỏ nông dân , những người đã cho ta bát cơm trắng, dẻo thơm trong sự nhọc nhằn vất vả của mình.

Đề bài:  Tả người thân đang làm việc

Bài làm 1

nếu như hỏi rằng em yêu người nào nhất thì em sẽ trả lời là “mẹ”. Mẹ là người nuôi nấng em tới bây giờ, mẹ dạy cho em cách ăn, cách mặc, cách chào hỏi lễ phép. ngày hôm nay là ngày chủ nhật, gia đình em lại được thưởng thức tài nấu bếp của mẹ. Một bữa ăn thật ngon sắp khởi đầu đây. Để chuẩn bị bữa tối nhanh hơn, em cũng sẽ giúp mẹ vài việc nhỏ nhặt.Mẹ em năm nay đã bốn mươi tuổi, nhưng trông mẹ còn trẻ lắm. Mẹ không cao lắm nhưng hợp với dáng người cân đối của mẹ. Mẹ thường vận những bộ quần áo hợp thời trang và lịch sự khi đi làm. Ở nhà, mẹ mặc những bộ đồ thun thoải mái để dễ làm việc nhà. Tuy vậy, khi đi làm và ở nhà mẹ đều chọn lựa những chiếc áo màu nóng tôn lên làn da trắng hồng, nõn nường. ngày hôm nay, sau khi đi chợ về. Khuôn mặt trái xoan của mẹ lấm tấm những giọt mồ hôi trông thật đẹp. Nó càng rực rỡ hơn nhờ đôi mắt đen hai mí chớp chớp của mẹ. Đôi mắt ấy không còn đẹp như trước nữa, nó đã xuất hiện những vết chân chim và vết quầng thâm đen. Nhưng đôi mắt ấy vẫn biết khóc, biết cười, biết yêu thương và dạy bảo con cái, đôi mắt ấy vẫn toát lên nghị lực, mạnh mẽ vì chồng vì con, vì gia đình của mẹ. Tuy khá mệt nhưng mẹ vẫn tươi cười với chúng em bằng đôi môi đỏ hồng rét mướt. Đôi môi ấy dạy em cái tốt, cái xấu, đôi môi ấy đã đưa em vào giấc ngủ bằng những câu chuyện cổ tích thần kỳ hay bài hát ru rét mướt, hiền dịu. Mẹ xách giỏ vào nhà, chia thức ăn vào từng rổ rồi rửa sạch sẽ. Mẹ nhờ em vo gạo thật kỹ rồi đặt vào nồi cắm điện. Trong lúc đó, mẹ thận trọng cắt từng lát thịt. Rồi mẹ rửa rau, em phụ mẹ lặt rau, lặt lá úa, cọng sâu. Từng cọng râu được bàn tay gầy gầy, xương xương của mẹ lặt một cách nhanh, khéo. Bàn tay ấy đã làm biết bao công việc khó khăn cực nhọc. Bây giờ, cơm cũng đã chín, mẹ sử dụng đũa khuấy lên cho tơi, dễ ăn. Khuôn mặt của mẹ lúc này đỏ bừng vì nóng. Tuy vậy, nó vẫn xuất hiện nụ cười thật tươi. Mẹ bắc bếp lên rán thịt, xào rau, nấu canh. Mẹ nấu thế nào mà mùi thơm lan khắp mọi nơi. Bữa tối cũng đã xong. Em phụ mẹ lấy bát, đũa ra bàn. Một bữa ăn tối ngon mồm khởi đầu. Cả nhà quây quần bên nhau thật êm ấm. người nào cũng khen thức ăn ngon không chê vào đâu được. Lúc này, em chợt nhìn thấy một nụ cười hạnh phúc trên khuôn mặt lấm tấm mồ hôi của mẹ, một nụ cười mới đẹp làm sao.Tấm lòng yêu thương chồng con của mẹ thật mông mênh, bây giờ em mới hiểu phần nào tấm lòng mông mênh ấy. Em sẽ quyết tâm học giỏi, vâng lời thầy cô, ba mẹ để đền đáp công ơn nuôi dưỡng của mẹ. Ôi! Người mẹ hiền yêu dấu của em.

Bài làm 2

Em thích ngắm nhìn mọi người trong nhà lúc đang làm việc, như mẹ nấu cơm, em gái tập viết và đặc biệt thích quan sát bố khi đọc báo.Bố đi làm cả ngày, chỉ có thời gian rảnh rỗi vào buổi tối nên sáng nào trước khi đi làm bố cũng mua báo để ở nhà. Tối tối, sau bữa cơm, bố ngồi đọc báo.Bố coi đọc báo cũng như một công việc, cần tập trung và nghiêm túc. Vì vậy, khi đọc bố rất cần yên tĩnh. Bố ngồi bên chiếc bàn cạnh cửa sổ, ở đó thoáng mát và tĩnh lặng. Mỗi tối, bố dành cả tiếng đồng hồ để xem tin tức. Những tờ báo hay được bố em quan tâm là tờ báo Lao động, An ninh, tuổi xanh ….và không thể thiếu tờ báo thể thao. Trước lúc đọc báo, bố lấy từ trong ngăn bàn cái kính trắng, mắt không được tốt khiến bố cần có sự trợ giúp. tuần tự, bố đọc từng tờ một. Tờ báo nào bố cũng mở nhanh tất cả những trang xem có tin tức gì sốt dẻo, rồi lại tuần tự xem kĩ từ đầu. Bố rất quan tâm tới những sự kiện vượt bậc diễn ra trong ngay nên mục đó được bố rất chú ý. Nhìn dáng bố ngòi ngay ngắn, gương mặt nghiêm túc y như khi làm việc vậy. Đôi mắt bố dõi chú tâm từng dòng, từng dòng một. Đôi lông mày rậm của bố thỉnh thoảng níu lại. Những nếp nhăn trên trán lúc co lại lúc giãn ra như suy tư, băn khoăn điều gì. có nhẽ mẩu tin nào đó khiến bố bứt rứt nên bố đưa tay lên vò vò mái tóc khiến nó rối tung. Những lúc đọc được tin gì tâm đắc, khuôn mặt bố giãn ra dễ chịu, một nụ cười nở khẽ trên môi. Những mẩu chuyện cười làm cho bố thư giãn hơn, thi thoảng tự nhiên bố nói to lên”hay”, khiến cả nhà bụm mồm cười. Tờ báo không thể bỏ qua của bố là tờ Thể thao. Mặc dù đã theo dõi tin trên ti vi nhưng bố muốn xem họ bình luận, nhận xét thế nào về những trận đấu, về những tuyển thủ….vì vậy, đây là giờ phút bố say sưa nhất. Bàn tay bố đặt lên bàn, mấy ngón tay gõ gõ nhẹ, cái đầu gật gù vẻ tâm đắc lắm. Mẹ bảo em mang nước cho bố. Em bưng lên để kế bên nhưng bố vẫn không để ý, cứ mải miết đọc…Một giờ trôi qua với biết bao xúc cảm. Sau khi “khắc phục” xong những tờ báo, bố thở một tương đối nhẹ nhõm. Bố gấp lại những tờ báo một cách gọn ghẽ rồi đặt lên cái kệ sắp đó, xếp theo vị trí đã định. Bố đứng dậy, bỏ đôi kính trên mắt xuống và vặn mình mấy cái…Bố ra ngoài nói chuyện với mọi người. nếu như có tin tức gì hay bố kể lại cho cả nhà nghe, bàn tán sôi nổi. Nhiều khi không biết bố đang nói về vấn đề gì nhưng nhìn bố hào hứng thì người nào nấy đều lắng tai.Em thích nhất là được nhìn bố ngồi đọc báo mỗi tối. có nhẽ bởi vì cách đọc bá đặc biệt nhưng tương tự mới là bố của riêng em.

Bài làm 3

Mới đây, đã qua một năm, em đã lên lớp 5, là một học sinh cuối cấp bậc tiểu học, và cũng qua niên học lớp 5 này, em phải xa xa mái trường thân quen. Mái trường ghi dấu một thời thơ ấu với bao kỉ niệm vui buồn của tuổi học trò. Ở mái trường này, em được những thầy cô dạy dỗ, dạy những điều hay lẽ phải. Nhưng em không bao giờ quên hiình ảnh cô Vân. Trong em vẫn luôn nhớ những lời nói của cô trên bục giảng.Cô Vân có dáng tương đối cao, thon thả. Khuôn mặt trái xoan luôn vui vẻ, tươi tỉnh. Mái tóc cô đen và mềm mại, không dài lắm, luôn xoã ngang vai. Màu da cô ngăm ngăm đen nhưng vẫn toát lên nét duyên thầm. Điểm ấn tượng nhất của cô là đôi mắt to, tròn, luôn nhìn học sinh chúng em dưới sự trìu mến, chứa chan lòng yêu thương. Em cũng thích những tiết tập đọc được nghe cô Vân đọc bài. Giọng cô truyền cảm, lúc trầm, lúc bổng, lúc ngân nga. Khiến cả lớp yên lặng, lắng tai. Đọc xong, cô mời vài độc giả lại. Chỗ nào sai cô nhẹ nhõm đọc từng chữ và luyện cách phát âm cho chúng em. Cô giảng cặn kẽ từng câu, từng từ. Cô không đứng yên trên bục giảng mà cô đi qua đi lại ung dung, vừa giảng, vừa hỏi. Tất cả đều toát lên vẻ nhanh nhẹn, hoạt bát. Cô giảng bài ngắn gọn, dễ hiểu. Cứ dứt thắc mắc của cô là chúng em giơ tay phát biểu ý kién của mình. Bạn trả lời đúng thì cô khen, nếu như sai thì cô chỉ lại. Cuối tiết học, cô cho chúng em chép nội dung bài vào vở và ân cần nhắc nhở chúng em về nhà học thuộc bài . Như một thói quen, cô không bao giờ quên lời khuyên có ích dành tặng những học trò: ” những em phải quyết tâm học hành để ngày mai giúp ích cho xã hội, cho cuộc sống.”Cô Vân rất tận tuỵ vì học sinh. Cô trông rất nghiêm khắc bởi vì nghiêm khắc để dạy cho chúng em thành người tối. Em rất hãnh diện vì là một trong những học sinh trong lớp 5A. Cho dù, lớn lên em có đi bao xa chăng nữa, em vẫn nhớ mãi mãi những kỉ niệm giữa em và cô Vân.

Bản quyền bài viết thuộc THPT Kiến Thụy. Mọi hành vi sao chép đều là gian lận!

Nguồn chia sẻ: https://c3kienthuyhp.edu.vn

Tuyển chọn bài văn mẫu lớp 5 học kì 1 hay nhất

Bạn thấy bài viết Tuyển chọn lựa bài văn mẫu lớp 5 học kì 1 hay nhất có khắc phục đươc vấn đề bạn tìm hiểu ko?, nếu ko hãy comment góp ý thêm về Tuyển chọn lựa bài văn mẫu lớp 5 học kì 1 hay nhất bên dưới để Trường THPT Kiến Thụy có thể thay đổi & cải thiện nội dung tốt hơn cho các bạn nhé! Cám ơn bạn đã ghé thăm Website: c3kienthuyhp.edu.vn của Trường THPT Kiến Thụy

Nhớ để nguồn bài viết này: Tuyển chọn lựa bài văn mẫu lớp 5 học kì 1 hay nhất của website c3kienthuyhp.edu.vn

Chuyên mục: Văn học

Xem thêm bài viết hay:  Bài văn mẫu Kể lại nội dung bài thơ Lượm hay nhất - Văn mẫu lớp 7

Viết một bình luận